4 - Đô thị vệ tinh
Năm 1922, Raymond Unwin (1863-1940), một kiến trúc sư, đưa ra mô hình Đô thị Vệ tinh, dựa trên ý kiến chủ đạo của E. Howard, nhưng bố trí rõ ràng hơn các chức năng của đô thị ở khu trung tâm của vệ tinh chính, các vệ tinh khác nằm ở xung quanh. Mô hình này cũng vẫn phạm một nhược điểm, là lặp lại cấu trúc của mô hình đô thị truyền thống, với các chức năng chính nằm kẹt ở trung tâm, do đó không thể bành trướng, để đáp ứng sự phát triển của đô thị trong tương lai.
Raymond Unwin - Quy hoạch tổng thể Heampstead
Raymond Unwin - Quy hoạch chi tiết Heampstead
Raymond Unwin - Dự án Heampstead
Raymond Unwin - Cung điện trung tâm Heampstead
Gần cùng một thời điểm, vào năm 1923, Robert Whitten đưa ra một mô hình Đô thị Vệ tinh khác, có nhiều điểm được cải thiện so với mô hình của Unwin, nhưng vẫn là những sơ đồ quy hoạch đồng tâm.
Một đơn vị mô hình Đô thị Vệ tinh của Whitten gồm có một vệ tinh chính ở trung tâm, với chức năng thương mại, xung quanh là 8 vệ tinh khác, với những chức năng khác nhau. Các không gian cây xanh, được mở rộng ra, nhưng đó là những không gian trong đó không ai được phép xây dựng (non aedificandi), chứ không phải là đất nông nghiệp.
Trên cả hai mô hình Đô thị Vệ tinh này, người ta thấy vấn đề giao thông chưa được đặt ra một cách rõ ràng ở quy mô một vùng lớn, và ở quy mô lãnh thổ.
- Ảnh bên : Raymond Unwin - Đô thị vệ tinh (1922)